Thứ Tư, 18 tháng 2, 2015
Tinh sương ở Sài Gòn
Bạn tôi nói những đứa viết lách rất cần được ở một mình trong một không gian hoàn toàn tĩnh lặng. Thiếu sự riêng tư ấy, những người viết lách như con cá mắc cạn, thèm khát giọt nước của sự thanh vắng. Khi xung quanh nhỏ dần những âm thanh, khi được rảnh rang khỏi bao nhiệm vụ, đó là lúc những tâm hồn nhạy cảm này được sống cho mình. Và bắt đầu viết…
Càng lúc Sài Gòn càng sôi động về đêm. Vì vậy chỉ những khoảnh khắc tinh sương mới có được sự tĩnh lặng trong veo.
Nếu thức dậy giữa lòng Sài Gòn vào lúc đầu ngày, bạn sẽ cảm nhận sương sớm như một cô gái đương thì đang rón rén từng bước chân mềm dịu. Sương chạm vào làn da bạn, ân cần như trao một nụ hôn. Và bạn đặt từng bước chân lên những bậc thang để lên tầng cao nhất của ngôi nhà… Khi đó, bạn sẽ cảm nhận một rung động khẽ khàng rằng bạn đang đến với một cuộc hẹn hò đặc biệt, hẹn hò với Cội Nguồn. Và đất trời đã thức bạn dậy cho cuộc hẹn hò này…
Trong yên ắng, tiếng động cơ xe thi thoảng vang lên, đứa trẻ nhà ai bỗng nhiên khóc nấc… Rồi bạn nghe thấy một âm thanh mà trong suốt một ngày có thể bạn chẳng bao giờ nghe thấy. Đó là tiếng lòng, là tiếng nói vô thanh của chính tâm hồn bạn…
Giọng nói ấy nhắc rằng sâu thẳm trong trái tim bạn là suối nguồn của tình yêu, hạnh phúc… Giọng nói ấy thầm thì những giải pháp cho vấn đề bạn gặp phải. Bạn như soi thấu lòng mình qua một làn nước hồ phẳng lặng và trong vắt. Nếu có ai đó xuất hiện trong tâm trí bạn thì họ xuyên qua bạn như đang trượt êm trên những cánh hoa hồng mịn màng, thơm ngát, ngay cả khi giữa bạn và họ có mâu thuẫn nào đó… Sự tinh khôi của đất trời vỗ vào trái tim bạn, khiến bạn dễ dàng chấp nhận bản thân, người khác cùng những điều xảy ra.
Sài Gòn buổi tinh sương ấp ủ một cuộc hẹn hò đắm say mà tinh khiết…
0 bình luận :
Đăng nhận xét