Con người ai cũng muốn cảm thấy mình vĩ đại. Họ muốn mình có ích, có giá trị, được thấu hiểu và được tôn trọng. Tuy nhiên, trường học lại không giáo dục ta thấy được những nhu cầu cơ bản này. Con phải quyết tâm trong sợ hãi để trở thành con ngoan, trò giỏi so với anh chị em trong nhà, với bạn bè trong lớp.
Con sẽ không nhận được sự chú ý hay sự quan tâm đặc biệt nếu nó không đạt được thứ hạng trong lớp và nó được xem là trẻ hư. Còn đứa nhận được thứ hạng cũng chẳng khá hơn. Chúng cũng liên tục sống trong lo sợ vì chúng có thể bị trượt hạng. Vì vậy, cuộc đời con, dù giỏi hay dốt cũng đều có chung một số phận – lo lắng.
Sống để nghĩ, để nói, để nghe và để hành động. Chúng ta phải nhận ra những điều đặc biệt này ở con và làm con thấy mình quan trọng. Để có thể dạy con như vậy, cha mẹ cần từ bỏ sở thích riêng của mình và chấp nhận con là con. Và như thế, con sẽ có được lòng tự tin để theo đuổi và phát huy tài năng của mình.
Suy ngẫm : Quan trọng hơn bất kỳ điều gì khác là tính chính trực và lòng nhiệt huyết đối với đời, không phải chỉ thành công trong học đường là đủ.
0 bình luận :
Đăng nhận xét